[Mùa đông] Chap 17: em không ngờ anh lại có bạn là gay đấy - CHẠY LON TON

Chap 17: em không ngờ anh lại có bạn là gay đấy

[Cập nhật lúc 6.4.25]
Tuỳ chỉnh nâng cao ×

Chap 17: Lập Đông, Khởi Đầu Mùa Đông (17)



Chiếc áo hoodie bị kéo căng khít chặt lấy cổ, Yi Hyun cau mày, khựng lại quay người trừng mắt nhìn đám đàn ông kia. Nhưng trái lại, bọn họ chỉ cười cợt, như thể thấy phản ứng của cậu thật nực cười.

"Bỏ ra."

Khi Yi Hyun cố gắng giật mạnh phần cổ áo bị túm chặt, cổ tay cậu lại bị giữ chặt. Gã đàn ông tóm lấy cổ tay cậu gãi đầu, nhướng mày.

"Chậc, đại ca đang ở trong đó, đến rồi thì cũng phải chào hỏi một tiếng chứ. Cư xử thế này sao được."

"Tôi không có việc gì cả, mau bỏ ra."

"Haha, tích cách này cũng ghê gớm đấy."

Gã đàn ông đứng đầu nhổ điếu thuốc xuống đất, rồi thô bạo kéo Yi Hyun vào bên trong. Dù cậu cố gắng giật tay thoát ra, nhưng vô ích.

Lần trước cũng vậy, lần này cũng vậy, đám người này dường như quá quen với việc cưỡng ép người khác. Mỗi lần cơ thể bị lắc lư, đầu Yi Hyun lại nhức nhối. Cậu đành nhẫn nhịn, nghiến chặt môi dưới.

Có vẻ như có khá đông người tụ tập, tiếng ồn ào càng lúc càng lớn khi Yi Hyun tiến gần đến sảnh. Khói thuốc lá làm không khí trở nên ngột ngạt, tiếng cười nói vang vọng khắp không gian cao hai tầng.

Biết thế nằm yên ở nhà còn hơn.

Yi Hyun nheo mắt, nhìn xuống sàn nhà, rồi từ từ ngước mắt lên. Đập vào mắt cậu đầu tiên là cảnh tượng hỗn loạn của sảnh chính.

Ghế sofa và bàn bị xô đẩy lung tung, giữa sàn la liệt vỏ hộp pizza, lon bia, rượu soju và whisky.

Bát đĩa, ly pha lê chắc chắn được lấy từ nhà bếp, và cả những chai rượu ngoại đắt tiền lăn lóc dưới sàn khiến Yi Hyun cạn lời. Thật nực cười và khó tin khi họ biến nơi này, lẽ ra vài tiếng nữa phải bắt đầu mở cửa kinh doanh, thành phòng khách nhà mình.

"Đại ca!"

Gã đàn ông vừa rồi lại kéo mạnh Yi Hyun về phía góc phòng, nơi có một bộ sofa.

"Có vị khách thú vị tìm đến này đại ca, em đã nhanh chóng dẫn cậu ta đến ngay ạ!"

Nhìn theo hướng ánh mắt người đàn ông kia, Yi Hyun thấy bóng dáng ai đó đang ngồi thờ ơ trên sofa. Vô thức ngước nhìn khuôn mặt người ấy, Yi Hyun giật mình nuốt nước bọt.

Là Gu Seung Hyuk. Hơn nữa, khuôn mặt hắn tơi tả như thể vừa bị ai đó đánh.

"Đại ca, anh ngủ sao?"

Dù gã đàn ông kia lên tiếng, Seung Hyuk vẫn nhắm nghiền mắt, khoác lên mình bộ vest xanh dương chói lọi. Màu sắc đó đặc biệt nổi bật trên chiếc sofa màu rượu vang đỏ thẫm mà hắn đang ngồi.

Vừa nghĩ hắn đang ngủ, những ngón tay đang cầm ly whisky của hắn khẽ động đậy. Những viên đá trong suốt khẽ kêu lách tách tan chảy.

"..."

Đôi mắt nhắm nghiền từ từ mở ra, để lộ đôi mắt đen láy. Ngay khi ánh mắt họ chạm nhau, Yi Hyun siết chặt nắm tay.

Khuôn mặt đầy vết thương đỏ tía kia không hề xa lạ, có lẽ là do vẻ mặt thả lỏng hơn bình thường, hay do Yi Hyun nhận ra dấu vết của quá khứ xa xưa trong đôi mắt sâu thẳm ấy.

Một bên thái dương hắn tím bầm, đuôi môi có một lớp vảy đỏ sẫm như thể vừa bị rách rồi lành lại. Khuôn mặt đầy thương tích ấy như chồng chéo lên những ký ức mờ nhạt trong quá khứ.

Tim Yi Hyun đột nhiên hẫng một nhịp.

"Giờ này rồi, anh đến đây có chuyện gì?"

Giọng nói trầm khàn của Seung Hyuk khiến xung quanh dần im lặng. Yi Hyun có thể cảm nhận được ánh mắt của những gã đàn ông xung quanh đổ dồn về phía mình. Cậu siết chặt nắm tay rồi lẩm bẩm.

"Tôi định chỉ vào phòng nhân viên lấy đồ rồi đi, anh không cần bận tâm đâu."

"Đồ? Đồ gì?"

"Tôi có cần phải nói không?"

Trước giọng điệu sắc lạnh của Yi Hyun, Seung Hyuk bật cười, nghiêng ly whisky. Hắn nhìn dòng chất lỏng màu vàng óng chảy qua những viên đá tròn, nhếch mép thờ ơ.

“Dĩ nhiên là phải nói rồi. Nếu không, tôi làm sao biết được anh định lấy thứ gì mà cứ thế để anh đi được?”

"..."

"Đồ gì mà phải lén lút như chuột nhắt, đợi không có ai mới dám lấy?"

Từ trong má, một vị tanh nhàn nhạt lan ra, có vẻ vết thương trong miệng bị cậu vô thức nghiến chặt đến bật máu. Cậu không hề né tránh ánh mắt của Seung Hyuk, mà nhìn thẳng xuống rồi thở dài, khẽ đáp.

"...Giày và áo sơ mi. Nhờ ai đó mà tôi mất việc rồi."

"Chỉ có vậy thôi sao?"

"Vậy thì, hay tôi lấy mấy tài liệu nội bộ mà anh nói lần trước nhé?"

"Nếu anh muốn thấy lại cảnh tượng giống tuần trước thì cứ việc thử."

Seung Hyuk khẽ xoay ly whisky trong tay, bật cười thành tiếng. Rồi hắn ngửa đầu ra sau, nhắm mắt lại. Yết hầu nhô ra thu hút ánh nhìn.

"..."

Yi Hyun cau mày trước tư thế nằm tựa vào ghế sofa, bộ dạng quần áo xộc xệch và thái độ thong thả, uể oải như đang trêu đùa một đứa trẻ con của hắn.

Không còn nhiều thời gian nữa là hết giờ làm, cậu không muốn tranh cãi với hắn. Yi Hyun quay đầu đi, tránh ánh mắt của Seung Hyuk. Người đàn ông đứng bên cạnh vẫn giữ chặt cánh tay cậu. Yi Hyun giật mạnh tay ra.

"Tôi nghĩ chúng ta không còn gì để nói thêm. Tôi xin phép đi trước. Mọi người cứ tiếp tục vui vẻ đi."

Việc kinh doanh ra sao không còn là chuyện của cậu nữa. Nếu có thể, cậu chỉ muốn nhanh chóng thu dọn đồ đạc và rời khỏi đây. Yi Hyun nghiêng đầu chào qua loa và định bước đi, nhưng Seung Hyuk giơ chân ra chặn đường cậu.

"Đến đây rồi, uống một ly rồi hãy đi chứ?"

Liệu có thể bước qua cái chân đó không nhỉ? Cậu muốn phớt lờ đi lời nói như người say này, nhưng xung quanh đều là người của hắn.

Yi Hyun nhìn chằm chằm vào đùi của Seung Hyuk, nghiến răng.

"Tôi không có hứng."

"Anh nên có hứng chứ."

Cái chân dài đó dường như đã trở về vị trí cũ, nhưng Seung Hyuk đã ngồi thẳng dậy. Hắn chống hai tay lên đầu gối, nghiêng người về phía trước, đặt ly whisky xuống bàn và rút thứ gì đó từ túi áo khoác ra đưa cho Yi Hyun.

"Tôi đã hỏi anh rằng chỉ có thế thôi sao."

*Nãy Seung Hyuk hỏi Yi Hyun là còn lấy thứ gì nữa không.

Thứ trên tay Seung Hyuk là một chiếc ví có thiết kế quen thuộc. Nhìn thấy nó nằm trong tay hắn, thứ mà cậu nghĩ đáng lẽ đã bị vứt trong góc phòng giám đốc, những chuyện xảy ra tuần trước như ùa về trong tâm trí cậu.

"Chán quá, đúng lúc ghê. Ngồi xuống ăn miếng pizza rồi hãy đi."

"Tôi không cần..."

"Đừng bắt tôi nhắc lại nhiều lần, Yi Hyun."

Bị gọi tên đột ngột, Yi Hyun nhíu mày.

"Ngồi xuống."

Những tên đàn em nhìn sắc mặt Seung Hyuk lập tức nhích mông, tạo ra một khoảng trống. Một bàn tay ấn vai cậu xuống, Yi Hyun bất đắc dĩ ngồi xuống. Một chiếc ly thủy tinh rỗng được đặt trước mặt cậu, rượu soju rót đầy.

Trong khi đám người xung quanh liếc mắt nhìn nhau, Yi Hyun chỉ nhìn chằm chằm vào chiếc ly.

"Cứ chơi đi, mấy đứa."

"..."

"Tao bảo cứ vui vẻ chơi tiếp cơ mà."

Tiếng bật lửa lách tách của Seung Hyuk phá vỡ sự im lặng khó xử. "Khách đến rồi, cụng ly một cái nào," hắn nói tiếp. Đám đàn em nhìn nhau rồi lần lượt rót rượu vào ly.

Trong khi mọi người lóng ngóng cầm ly rượu, trao đổi ánh mắt ngượng ngùng, chỉ có Seung Hyuk và Yi Hyun là không động đậy.

Yi Hyun cụp mắt, nhìn chằm chằm vào một điểm trước mặt, còn Seung Hyuk thì nhả khói thuốc dài, quan sát cậu. Thấy Yi Hyun cố chấp nhìn chằm chằm vào không trung, Seung Hyuk bật cười thành tiếng.

Đám đàn em cầm ly rượu, nhìn nhau dò xét, cuối cùng cũng bắt đầu uống theo lời Seung Hyuk. Sau vài ly rượu, bầu không khí căng thẳng dần tan biến.

Những tiếng chửi thề và tiếng cười nói bắt đầu vang lên khắp nơi.

"Này, này. Gangchi, lấy cho anh thêm chai soju nữa coi."

"Ôi anh ơi, toàn rượu ngon thế này mà anh lại đòi soju à?"

"Thằng nhóc này chưa biết mùi đời rồi. Mấy chỗ thế này uống soju mới hợp, thằng ngu kia."

Trong khi những lời lẽ thô tục vang lên, Yi Hyun vẫn ngồi im, nhìn chằm chằm vào ly thủy tinh trước mặt.

Cậu không hiểu mình phải ngồi đây làm gì. Cậu nắm chặt tay rồi mở ra, định đứng dậy thì có người hỏi Seung Hyuk.

"Anh, mà đại ca thân với cậu ta lắm hả? Hahaha, em không ngờ anh lại có bạn là gay đấy."

Câu nói lè nhè say đó khiến bầu không khí đột ngột trở nên lạnh lẽo. Người ngồi cạnh nhanh chóng đánh mạnh vào đầu gã đàn ông, nhưng gã bị đánh vẫn ngơ ngác xoa đầu, không hiểu mình đã nói sai gì.

Không khí trở nên căng thẳng, tất cả mọi người đều nhìn Seung Hyuk, trừ Yi Hyun. Seung Hyuk nhếch mép cười khẩy.

"Bạn á?"

"..."

"Tao với anh ta á?"



Nếu bản dịch có sai sót hoặc quá trình tải gặp vấn đề, bạn vui lòng báo lỗi cho chúng mình ở menu báo lỗi đầu trang.

{src: "https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhfL1JIirru7ztgWjdzqkI_qLVT3f8hH_8UtJe5z5cb8N3uRXXuRR1bwtPDuNYOunxDYP3dYq3VtolKfo_7hvo7bFzrkuWduSh1bOKhpW0jLjf_tKveVOwewGTnWkrJ9vWpxZh84feJrPZDbMD5KzX2dy7Tq27E_-VCCNBJONSARcW5cN2w2q3XE0IzmlY/s500/462639464_1541148239940086_5568082627053581690_n.png",sizes: "266x266",},
{ src: "https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiKh5gqBj905tiZ8lnYyVEh8uTU7Bkm9dJtb1O21XkiJtG3MZhX2rt5piKsiGQrvxp6wYLl8_1sUo7pabvNMSZaYsZHL3E_qmLeqMofosmCIA2ITCte2Rt2tO40FtaJOrtFELlbPVwnSPfPXvcqiH2m-3T5H8oPtN2JL_wK-FY_TDv1waQ/s1600/IMG_0832.jpeg", ...(isWideScreen && { form_factor: "wide" }) },{ src: "https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiYSgTBQvia-VkdYVy5YfShVfUiXB8ZcfVb68yzxCsPxTriPjhvH0GwHWKxP2V2U0fp8LT8A6OsN0RaleF12YQknmSmHod2byvbNm_AH2sMx-xsXgcjpoHgiFsVfCL0RP0hSJh0NC_5zw16YQqluGnv3rO34DSb69N6VvzNbxjdl-4ogjMavgOe2XbgmlM/s1600/Kh%C3%B4ng%20c%C3%B3%20ti%C3%AAu%20%C4%91%E1%BB%81%201.jpg", ...(isWideScreen && { form_factor: "wide" }) },{ src: "https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjW52resixv_UVWLEACgTzKw42BKPkSE1tJ1bWNKqyhmtQ0Js3mumC1Vg52vBYorPr707KwblIlHXEEvCfZChNtbWCXAqBia3kXlxYywaIvnE8sOYN-RYS2pAtmmxtNQhpyOtYzlddnWZPti7CZx0V-eCzTl7TZ7jQ2HAy8ilAp6YdOGh2YLS-DSGxWtDb8/s16000/1000008376.jpg", ...(isWideScreen && { form_factor: "wide" }) },{ src: "https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEixX6KF2sdyj6SqvXv1ISXpa4EDCMgYDqJFLFtIdvN_zlc4w4duq3t2mPDU-C9tmGXA98JhOYOzeEypVrvYNOL01nwMynbmUH7jLbGgx7ytV4tBbeaXcMAt_N9hed0MKaynlfhKhAD-hLrvdl9SRmdtTT6jk_Ayh8z2kSATCcfzsAKtVguLebJuU7WoA7ml/s16000/1000008374.jpg", ...(isWideScreen && { form_factor: "wide" }) },{ src: "https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh8Pb0kuw6kt_8XqDmgmJQsT04AsSB0qbfuBJlLs74qjLH7IN3qwima9z-yKq7rITnX7J__NTM-IIGQFMD_OpuTfMXVNPlkt64DXExk0ilM0LYJ8zrJGhwCsFcQP5oGQMV6W8WlSS5HnO_CTsFa8GtoIdQIvMqDycuduOQZIxwbf4WghO0BgVUTE8oERI39/s16000/1000008379.jpg", ...(isWideScreen && { form_factor: "wide" }) },
{ name: "Trang chủ", icon: "heroicons:home-solid" },{ name: "Lịch sử", icon: "material-symbols:history" },{ name: "Theo dõi", icon: "ic:outline-list" },
Website giải trí dành cho người lớn
Quảng cáo