[Mùa đông] Chap 20: liệu con có khoản tiền tiết kiệm nào không…? - CHẠY LON TON

Chap 20: liệu con có khoản tiền tiết kiệm nào không…?

[Cập nhật lúc 6.4.25]
Tuỳ chỉnh nâng cao ×
Chap 20: Lập Đông, Khởi Đầu Mùa Đông (20)



Hiện tại, Yi Hyun không biết phải nói gì, cậu sững sờ đứng hình một lúc rồi mới mấp máy môi.

“…Từ khi nào ạ?”

- Khoảng một tháng rồi.

“…….”

Ký ức cuối cùng của Yi Hyun về bố là khuôn mặt đầy giận dữ đang hét vào mặt cậu. Lúc đó, ông ấy kích động, hung hăng và dường như tràn đầy sức lực hơn bao giờ hết. Vậy mà giờ lại là ung thư. Thật khó tin.

“…Còn việc điều trị thì sao ạ?”

- Khả năng chữa khỏi không phải là thấp, nhưng vị trí khối u lại không tốt… hức…

Nói đến đó, đầu dây bên kia vang lên tiếng nấc nghẹn ngào khe khẽ. Bàng hoàng trước tin tức bất ngờ, Yi Hyun cũng chợt tỉnh táo lại và bắt đầu cử động tay. Cậu dùng lưỡi liếm bên trong má, mở tờ hóa đơn đã được gấp cẩn thận ra.

- Chắc có lẽ là Chúa yêu thương bố con lắm. Nên Ngài mới muốn đưa bố con đi sớm như vậy…

Mẹ cậu vừa khóc vừa nói, Yi Hyun chỉ im lặng lắng nghe với vẻ mặt không cảm xúc. Cậu tự hỏi, liệu có người con nào khác có thể bình tĩnh nghe tin bố mình bệnh nặng như cậu không.

“…….”

Yi Hyun hiểu rõ tâm trạng của mẹ khi gọi điện thoại sau bao nhiêu năm, nhưng cậu không biết phải phản ứng thế nào. Cậu không biết mình nên cảm thấy gì, và cũng không biết phải nói gì.

Yi Hyun im lặng lắng nghe những lời nói từ đầu dây bên kia, ngón tay cậu chỉ khẽ vuốt ve tờ hóa đơn đã nhàu nát vì bị gấp đi gấp lại nhiều lần. Giọng nói của mẹ cậu, lúc thì nghẹn ngào, lúc lại lo lắng, dần dần trở nên im lặng.

Mãi đến khi nhận ra sự tĩnh lặng nặng nề, Yi Hyun định mở lời đáp lại thì giọng mẹ cậu lại vang lên.

- Thật ra thì… Yi Hyun à, mẹ biết nói điều này có hơi quá, nhưng liệu con có khoản tiền tiết kiệm nào không…?

Đôi môi đang hé mở của Yi Hyun khẽ run lên rồi mím chặt lại. Cậu nhìn xuống tờ hóa đơn đã tả tơi, lặng lẽ chớp mắt.

- Chị con sắp kết hôn mà đúng lúc lại xảy ra chuyện này, mẹ chẳng giúp được gì. Mẹ cũng ngại với thằng Kim, nên không thể nói chuyện đó với bên thông gia được…

“…….”

- Mẹ nghe Seo Hyun nói dạo này con cũng làm nhiều việc lắm. Chắc cũng không lâu đâu, khoảng một năm nữa có lẽ sẽ tìm được cách để mở lại được mấy cái tài khoản ngân hàng của bố con….

Một khe hở nhỏ xuất hiện giữa đôi môi mỏng đỏ của Yi Hyun, cậu khẽ bật ra tiếng cười. Cậu đã nghĩ rằng việc mẹ chủ động liên lạc sau bảy năm chắc chắn phải có lý do khác, nhưng khi nghe chính miệng mẹ nói ra, cậu vẫn cảm thấy vị đắng nghẹn lại trong cổ họng. Hình ảnh người bố từng hét vào mặt cậu rằng ông không bao giờ có đứa con như cậu, rằng cậu là đứa con bị quỷ ám, vẫn còn nguyên vẹn trong tâm trí.

Cảnh chiếc áo sơ mi trắng đồng phục bị nhuộm đỏ bởi ly rượu bị ném mạnh, ánh hoàng hôn hắt qua cửa sổ phản chiếu lên cây thánh giá trên tường, cảnh nhiều người im lặng như xác chết đảo mắt nhìn cậu với vẻ mặt ghê tởm.

Tất cả ký ức ấy vẫn còn sắc nét và rõ ràng như vừa mới xảy ra ngày hôm qua.

- Yi Hyun à, con nghe mẹ nói không?

Giọng nói thận trọng vang lên, Yi Hyun buông mẩu giấy nhàu nát đang nắm chặt trong tay xuống. Nó trông chẳng khác gì là rác hơn là một tờ hóa đơn. Yi Hyun lặng lẽ nhìn nó, cố gắng gạt bỏ những lời nghẹn ứ nơi cổ họng và ngực, khó khăn lắm mới mở lời được.

“…Dạ, con nghe ạ.”

- Con cũng nên dần ổn định lại rồi về nhà đi chứ. Con định cứ sống như vậy đến bao giờ, hả con? Bố con tuy không nói ra nhưng chắc chắn vẫn đang chờ con đấy.

Ngày xưa, dưới danh nghĩa “xưng tội”, bố cậu đã tiết lộ xu hướng tính dục của cậu trước mặt các tín đồ trong nhà thờ. Người đã trở thành một mục sư cấp cao của nhà thờ, ông ấy chắc chắn sẽ không chào đón cậu trở về. Yi Hyun hiểu rõ điều đó hơn ai hết.

Nhưng thay vì thức tỉnh cho người mẹ yếu đuối của mình về sự thật đó, Yi Hyun chỉ cụp mắt xuống và im lặng. Bóng râm nhạt nhòa phủ xuống hàng mi đen dày của cậu.

- Yi Hyun à, lúc đó mẹ cũng đã nói rồi….

Leng keng.

Một âm thanh trong trẻo bất ngờ vang lên, át đi giọng nói đang tiếp tục của mẹ cậu. Ngước mắt lên, Yi Hyun thấy một người với mái tóc sáng màu đang mở cửa bước vào quán cà phê. Đó là Yeo Eun Ho, người mà cậu hình như đã mấy tháng rồi chưa gặp lại. Eun Ho đảo mắt nhìn quanh, khi thấy Yi Hyun liền khẽ vẫy một tay. Nhìn người bạn thẳng tiến đến quầy gọi món, Yi Hyun mới hé mở đôi môi nãy giờ vẫn mím chặt.

- Con cũng nên tìm một cô gái tốt rồi hẹn hò đi chứ….

“Xin lỗi mẹ, con phải cúp máy bây giờ ạ.”

- À, vậy hả con…?

“Những gì mẹ nói, con sẽ suy nghĩ rồi liên lạc lại sau.”

Yi Hyun cụp mắt, ngập ngừng rồi nói tiếp.

“…Số tiền đó với con là rất lớn ạ.”

Cậu lẩm bẩm thêm một câu, lặp lại số tiền mà mẹ cậu đã nói trong đầu. Đầu dây bên kia im lặng một lát rồi khẽ thở dài.

- Ừ….Thôi tùy con.

Phản ứng đó nghe có vẻ như đang trách móc, nhưng Yi Hyun không bận tâm mà bắt đầu dọn dẹp bàn. Cậu vo tròn tờ hóa đơn nhàu nát cùng với giấy ăn, đẩy khay sang một bên. Eun Ho đã nhận đồ uống và tiến đến ngồi xuống đối diện cậu từ lúc nào. Yi Hyun khó khăn lắm mới mấp máy môi với người ở đầu dây bên kia, người vẫn đang im lặng.

“…Mẹ nhớ dặn bố giữ gìn sức khỏe nhé .”

- Ừ, mẹ biết rồi. Trời lạnh rồi nên con cũng nhớ ăn uống đầy đủ nhé.

“…Dạ.”

Tút, Yi Hyun nhìn chiếc điện thoại vừa ngắt kết nối rồi hạ máy xuống. Ngẩng đầu lên, Eun Ho đang hút một ngụm latte đá, đôi mắt long lanh mở to nhìn cậu.

“Gì vậy? Mẹ cậu à?”

“Ừ.”

“Wow, sốc vậy. Có chuyện gì mà bác ấy gọi điện thế?”

Thay vì trả lời, Yi Hyun cầm cốc cà phê đã nguội lạnh bằng cả hai tay. Nhìn xuống ly americano đen sánh, phía trên có một lớp dầu mỏng trong suốt, cậu thầm tính toán số tiền còn lại trong tài khoản và chi phí sinh hoạt cho học kỳ tới.

…Không có câu trả lời.

“Chỉ là… Mẹ nhờ tớ giúp đỡ chuyện của bố.”

“Chuyện của bố cậu? Cái vụ bố cậu biển thủ tiền quyên góp rồi bị kết án treo ấy hả? Ủa, chẳng lẽ bác ấy hỏi cậu có quen luật sư nào không à?”

Khác với vẻ bình thản của Yi Hyun, Eun Ho phản ứng ồn ào như thể đó là chuyện của chính mình. Yi Hyun lắc đầu phủ nhận, nhưng Eun Ho vẫn nheo mắt, lạch cạch gõ điện thoại.

“Má nó, lúc thằng nhỏ chưa đến hai mươi tuổi thì bảo nó bị quỷ ám rồi đuổi ra khỏi nhà, giờ lại mò đến tìm? Lương tâm nhà họ vứt ở chùa nào rồi hả?”

*đang kể lại cho bồ ( top 9 mùa hè đó kkk )

“…Tớ không biết.”

“Này, dù bác gái có nói gì thì cứ giả vờ không biết đi. Không, cứ coi như người lạ luôn cho xong. Haiz. Lúc cậu tốt nghiệp, bao nhiêu khổ sở vất vả cũng tự mình gánh hết, có thấy ai liên lạc đâu, giờ lại tìm đến làm gì chứ.”

Dù có gom hết số tiền trong tài khoản lại cũng không đủ số mà mẹ cậu nói. Nếu muốn giúp bà ấy, không chỉ việc học lại kỳ sau mà còn phải tính đến chuyện vay ngân hàng. Yi Hyun bật cười khan.

Những tin tức đột ngột ập đến khiến đầu óc cậu trống rỗng. Trong lúc đang cố gắng nghĩ cách giải quyết, logo trên áo Eun Ho và chiếc chìa khóa xe vứt bừa trên bàn cứ liên tục lọt vào mắt cậu.

Nhìn Eun Ho đang cau có nhìn điện thoại và lẩm bẩm, Yi Hyun vô thức cất tiếng.

“Yeo Eun Ho, hay là…”

“Hả?”

“…Không có gì.”

“Gì chứ, đang nói dở thì thôi là sao?”

Eun Ho đang thoăn thoắt ngón tay trên màn hình thì ngẩng lên nhìn Yi Hyun. Yi Hyun mím chặt môi, lắc đầu.

Hai người đã quen nhau hơn chín năm từ thời trung học. Cậu không muốn nói ra những lời vô ích để khiến bạn lo lắng.

“Không có gì đâu. Cậu cứ làm việc của cậu đi.”

“Gì chứ. Nói nửa vời thế… À mà, cái tên này bảo có cuộc họp quan trọng mà sao cứ nhắn tin suốt thế nhỉ?”

Eun Ho liếc nhìn Yi Hyun, nhíu mày rồi lại bắt đầu lướt ngón tay nhanh hơn. Yi Hyun rời mắt khỏi Eun Ho, quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Ngả người vào ghế, bầu trời mùa đông dường như cao hơn.

Thật nực cười khi cậu, kẻ luôn nghĩ mình không có gia đình, lại không thể dứt khoát từ chối những khoảnh khắc như thế này. Ngay cả khi chưa trả lời mẹ, trong đầu cậu đã nghĩ đến việc tìm kiếm nơi nào đó để có tiền, điều đó khiến cậu cảm thấy một nỗi chán ghét chính bản thân mình.

Tại sao cậu không thể dứt khoát từ chối họ? Gia đình… cái thứ đó có nghĩa lý gì chứ.

Bầu trời mùa đông trong vắt hôm nay sao khiến lòng người lạnh lẽo. Yi Hyun đưa ngón tay chạm vào tấm kính trong suốt không một vết bẩn.

Một vệt mờ nhạt lan ra từ đầu ngón tay cậu. Giống như một lớp nấm mốc trắng xóa vừa mới mọc lên.


-------------------
Đôi lời:
-Chán bà mẹ Yi Hyun ghê. Nói đã cũng bảo thằng nhỏ sao không nhanh lấy vợ. Mà 7 năm cũng không liên lạc. Đồng vợ đồng chồng quá he.
- Chi tiết nhìn logo áo Eun Ho, và chìa khóa xe. Theo t đoán thì có thể chiếc áo và xe của thương hiệu có tiếng, nghĩa là cuộc sống hiện tại của Eun Ho cũng ổn định. Yi Yyun định mở lời mượn tiền á. Mà bé nó cứ sợ làm phiền người khác, làm phiền bạn nên lại thôi.


Nếu bản dịch có sai sót hoặc quá trình tải gặp vấn đề, bạn vui lòng báo lỗi cho chúng mình ở menu báo lỗi đầu trang.

{src: "https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhfL1JIirru7ztgWjdzqkI_qLVT3f8hH_8UtJe5z5cb8N3uRXXuRR1bwtPDuNYOunxDYP3dYq3VtolKfo_7hvo7bFzrkuWduSh1bOKhpW0jLjf_tKveVOwewGTnWkrJ9vWpxZh84feJrPZDbMD5KzX2dy7Tq27E_-VCCNBJONSARcW5cN2w2q3XE0IzmlY/s500/462639464_1541148239940086_5568082627053581690_n.png",sizes: "266x266",},
{ src: "https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiKh5gqBj905tiZ8lnYyVEh8uTU7Bkm9dJtb1O21XkiJtG3MZhX2rt5piKsiGQrvxp6wYLl8_1sUo7pabvNMSZaYsZHL3E_qmLeqMofosmCIA2ITCte2Rt2tO40FtaJOrtFELlbPVwnSPfPXvcqiH2m-3T5H8oPtN2JL_wK-FY_TDv1waQ/s1600/IMG_0832.jpeg", ...(isWideScreen && { form_factor: "wide" }) },{ src: "https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiYSgTBQvia-VkdYVy5YfShVfUiXB8ZcfVb68yzxCsPxTriPjhvH0GwHWKxP2V2U0fp8LT8A6OsN0RaleF12YQknmSmHod2byvbNm_AH2sMx-xsXgcjpoHgiFsVfCL0RP0hSJh0NC_5zw16YQqluGnv3rO34DSb69N6VvzNbxjdl-4ogjMavgOe2XbgmlM/s1600/Kh%C3%B4ng%20c%C3%B3%20ti%C3%AAu%20%C4%91%E1%BB%81%201.jpg", ...(isWideScreen && { form_factor: "wide" }) },{ src: "https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjW52resixv_UVWLEACgTzKw42BKPkSE1tJ1bWNKqyhmtQ0Js3mumC1Vg52vBYorPr707KwblIlHXEEvCfZChNtbWCXAqBia3kXlxYywaIvnE8sOYN-RYS2pAtmmxtNQhpyOtYzlddnWZPti7CZx0V-eCzTl7TZ7jQ2HAy8ilAp6YdOGh2YLS-DSGxWtDb8/s16000/1000008376.jpg", ...(isWideScreen && { form_factor: "wide" }) },{ src: "https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEixX6KF2sdyj6SqvXv1ISXpa4EDCMgYDqJFLFtIdvN_zlc4w4duq3t2mPDU-C9tmGXA98JhOYOzeEypVrvYNOL01nwMynbmUH7jLbGgx7ytV4tBbeaXcMAt_N9hed0MKaynlfhKhAD-hLrvdl9SRmdtTT6jk_Ayh8z2kSATCcfzsAKtVguLebJuU7WoA7ml/s16000/1000008374.jpg", ...(isWideScreen && { form_factor: "wide" }) },{ src: "https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh8Pb0kuw6kt_8XqDmgmJQsT04AsSB0qbfuBJlLs74qjLH7IN3qwima9z-yKq7rITnX7J__NTM-IIGQFMD_OpuTfMXVNPlkt64DXExk0ilM0LYJ8zrJGhwCsFcQP5oGQMV6W8WlSS5HnO_CTsFa8GtoIdQIvMqDycuduOQZIxwbf4WghO0BgVUTE8oERI39/s16000/1000008379.jpg", ...(isWideScreen && { form_factor: "wide" }) },
{ name: "Trang chủ", icon: "heroicons:home-solid" },{ name: "Lịch sử", icon: "material-symbols:history" },{ name: "Theo dõi", icon: "ic:outline-list" },
Website giải trí dành cho người lớn
Quảng cáo